Thượng Hải cuối tháng 12, ban đêm trời đổ mưa dầm không bao giờ báo trước, nói đến là đến, nhiệt độ giảm chỉ trong một đêm, lạnh đến mức làm người ta trở tay không kịp.
Sáng sớm bảy giờ, trời còn chưa sáng hẳn, Lý Ninh Ngọc đã ra cửa từ sớm, hôm nay có một buổi hội thảo nghiên cứu nghiệp vụ nội bộ của hệ thống tình báo Uông Ngụy, cô đã thói quen đến trước để chuẩn bị.
Trời hạ cơn mưa phùn, chung quanh sương mù bao phủ, Lý Ninh Ngọc đứng trú mưa dưới mái hiên bên ngoài chung cư, lẳng lặng chờ xe của thuộc hạ.
Vài sạp điểm tâm bên kia đường đã sớm bật lò nổi lửa, mùi thơm của hoành thánh và sữa đậu nành bay theo làn khói nóng tỏa ra bốn phía, tăng thêm mấy phần ấm áp cho buổi sáng âm lãnh này.
Nhìn bóng dáng bận rộn của nhóm hàng rong, Lý Ninh Ngọc không tránh khỏi có chút thất thần.
Một trận gió rét kèm theo mưa phùn chính diện thổi tới, thuận theo cổ rót thẳng vào cổ áo, rét đến mức cổ có chút nhức nhối, Lý Ninh Ngọc bỗng nhiên hơi hối tiếc trước khi ra ngoài không mang theo khăn quàng, đang do dự không biết có nên lên lầu lấy hay không, đột nhiên tiếng rao hàng lanh lảnh của đứa trẻ bán báo truyền vào bên tai ——
"Số đặc biệt số đặc biệt, tối hôm qua Uông chủ tịch đã đọc bài phát biểu 《 Bàn về quốc dân Nhật Bản 》ở Tokyo! Số đặc biệt! Uông chủ tịch..."
Tuy đã sớm có dự liệu, nhưng nghe đến tin tức này, cô vẫn thoáng ngẩn ra.
"Em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-gio-lai-thoi/195223/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.