Ấn ☆☆☆☆☆
Thư viện lầu 3 bàn bên cạnh cửa sổ, trong tay Ôn Niệm Niệm cầm một quyển sách tham khảo thật dày, ánh mắt lại luôn cố ý vô tình mà hướng nam nhân đối diện.
Ánh mặt trời sáng sớm ʍôиɠ lung ở bên trong, cậu dựa vào ghế, sau lưng là đống lá cây ngô đồng xanh um tươi tốt.
Có hai nút áo sơ mi không cài, lộ ra cái cổ thiên nga mạch lạc rõ ràng, ngón tay thon dài lật trang sách, dưới vầng sáng, mỗi tấc thịt trắng nõn trêи người đều phảng phất như sáng lên.
Một thiếu niên anh tuấn tựa như thần ngồi bên người, thật sự rất khó cầm.
Ngay từ đầu Ôn Niệm Niệm xem vài tờ, trộm nhìn một cái, sau lại thấy cậu không hề phát hiện, thoải mái hào phóng mà nhìn chằm chằm.
So với thời điểm cao trung, giá trị nhan sắc thật sự thăng vài đơn vị, ánh mắt càng thêm kiên định, cũng nhiều thêm vài phần thành thục cùng ổn trọng.
Bàn tay Giang Dữ hơi động, nhẹ nhàng lật sách vở cô, nhàn nhạt nói: “Cậu tới đọc sách, không phải xem tôi.”
Bị bắt quả tang mặt già Ôn Niệm Niệm đỏ lên, tầm mắt lập tức dịch tới trang sách.
“Nghe Quý Trì nói, cậu muốn thi nghiên cứu sinh trường chúng tôi, còn thi vượt cấp?”
Ôn Niệm Niệm gật đầu: “Đúng vậy.”
“Rất có dũng khí.”
“Đây thì tính là cái gì.”
Cô còn chưa nói mình đã từng nhận thư mời nhập học Harvard hai lần đâu.
Giang Dữ chậm rãi nói: “Quý Trì nói với tôi một ít chuyện không thể hiểu được, về không gian song song gì đó.”
Trong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-hoc-ba-xuyen-thanh-tieu-thu-iq-thap/83945/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.