Phó Nam Thương là một công dân tốt không muốn chiếm dụng tài nguyên y tế, vì vậy anh trực tiếp cúp điện thoại giúp Sở Thượng Thanh.
Nhìn thấy vẻ mặt nửa cười nửa không của Sở Thượng Thanh, anh đưa tay vén những sợi tóc bị Bạch Tiểu Tự đè lên ra sau.
Trong nháy mắt, người cảm thấy không thoải mái lại là Bạch Tiểu Tự.
“Khóc mệt rồi à? Có muốn uống nước không? Sở Thượng Thanh, em còn đang ốm đấy, ôm một người có mệt không?”
Cô gái nhỏ khóc đến mắt nhòe lệ trừng mắt nhìn Phó Nam Thương, người đàn ông này, sao cứ như con chó nhỏ vậy?
“Chúng ta đang nói về dự án phố Thanh Từ, đây chính là chuyện lớn ảnh hưởng đến việc kiếm tiền của anh! Sao anh không hề lo lắng chút nào?”
Phó Nam Thương dùng một gói khăn giấy ngăn cách hai người, tiện thể sờ trán Sở Thượng Thanh, cũng may, không bị sốt: “Bọn họ dám giả mạo mộ cổ, thật sự ầm ĩ lên là do tập đoàn M ra mặt xử lý, không liên quan gì đến những nhà thầu tham gia đấu thầu như chúng ta.”
Nói xong, anh lại rót một cốc nước ấm đặt bên cạnh tay Sở Thượng Thanh.
Sở Thượng Thanh nhìn anh một cái, đánh giá một chút, xác nhận đầu óc anh khi xử lý công việc vẫn hoạt động bình thường.
Trong “kịch bản”, vì đã bắt đầu đầu tư trước vào phố Thanh Từ, Phó Nam Thương suýt chút nữa đã trực tiếp phá hoại cái gọi là “hiện trường mộ cổ”, thủ đoạn vừa thô bạo vừa ngu ngốc, khiến Sở Thượng Thanh phải kinh ngạc.
Cô lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-kich-ban-ap-den-tam-thuy-tieu-thao/2785722/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.