Tầng cao nhất của tòa nhà Phó thị vẫn bận rộn như thường lệ.
Sau khi sắp xếp xong một bảng biểu, trợ lý Vu Lộ Lộ ngẩng đầu nhìn xung quanh, thư ký Sở vẫn còn trong văn phòng của ông chủ.
Đã mười mấy phút rồi thì phải?
Ông chủ ngốc nghếch sao thế nhỉ? Lại đang nhân cơ hội làm nũng à?
Cún con sắp cầu hôn rồi, vẫn không vững vàng như vậy.
Trong lòng tặc lưỡi hai tiếng, cô ấy cúi đầu mở điện thoại, định tranh thủ lướt mạng một lát:
“Có phải học sinh đều được nghỉ đông rồi không, siêu thoại CP Mở Cửa ca chúng ta náo nhiệt quá.”
Ẩn danh A: “Chắc là được nghỉ rồi, mấy hôm trước tôi còn thấy có người gọi cô ấy là chồng.”
Vu Lộ Lộ không hiểu: “Gọi cô ấy là chồng là sao?”
Ẩn danh A: “Tôi nói là, có người gọi thư ký Sở của chúng ta là ‘chồng’.”
Vu Lộ Lộ: “…”
“Muốn làm vợ của thư ký Sở của chúng ta cũng phải có ngưỡng cửa chứ nhỉ? Cũng không nhất định phải yêu cầu tài sản nghìn tỷ, thì ít nhất cũng phải…”
Vu Lộ Lộ nhớ lại những viên kẹo mình đã ăn, cầm cốc cà phê bên cạnh lên uống một ngụm, đề phòng mình ***** miếng.
Ẩn danh A: “Ít nhất cũng phải cao 1m90 có sáu múi bụng? Như vậy có phải là bó hẹp giới tính quá rồi không?”
Ẩn danh B: “Đứng cạnh thư ký Sở phải có cảm giác CP! Bầu không khí là điểm mấu chốt!”
Vu Lộ Lộ nhớ ra, nhanh chóng gõ chữ trên điện thoại:
“Phải cẩn thận từng li từng tí, coi cô ấy như trân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-kich-ban-ap-den-tam-thuy-tieu-thao/2785755/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.