“Anh, em biết anh coi trọng lợi ích, cũng biết anh làm vậy là muốn tốt cho em. Nhưng em chỉ có thể nói, chỉ cần Trì Sính ở bên cạnh em, dù cậu ấy thích người khác em cũng có thể chấp nhận. Chỉ cần được nhìn thấy cậu ấy, khoảng trống trong lòng em đã được lấp đầy rồi.”
Kỳ Dạ chưa từng yêu ai. Sau khi ba mẹ qua đời, hắn vừa học vừa làm để nuôi Kỳ Tễ. Về sau tự mình gây dựng sự nghiệp, hắn hiểu rõ sự tàn nhẫn của thế giới này.
Không phải chưa từng có người đến gần, nhưng họ đều mang theo mục đích. Hắn khinh thường sức mạnh của tình yêu, không coi trọng cốt khí của Trì Sính, quá xem trọng bản thân.
“Lên xe đi.”
Kỳ Tễ kéo Trì Sính quay người bỏ đi, nhưng Trì Sính lại đứng yên, ngược lại còn kéo anh lên xe. Trước ánh mắt khó hiểu của anh, Trì Sính mở cửa xe, đẩy anh vào rồi tự mình cũng lên theo.
Xe bắt đầu lăn bánh. Kỳ Tễ ghé vào tai Trì Sính thì thầm: “Bảo bối, em định làm gì vậy? Nói trước nha, lần trước anh đánh thắng anh trai là do anh ấy chột dạ. Chứ anh ấy đánh nhau dữ lắm, anh chỉ có thể giúp em chịu ba cú thôi.”
Phía trước, Kỳ Dạ nghe được câu đó thì khịt mũi khinh thường. Bị Kỳ Tễ nghe thấy, anh lập tức muốn bật dậy, nhưng Trì Sính nhanh tay bịt miệng anh lại, ánh mắt ra hiệu im lặng.
Xe rời khỏi trung tâm thành phố, tiến về vùng ngoại ô. Kỳ Tễ nhận ra khu này chính là nơi anh trai vừa khai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-nam-sinh-vien-tro-thanh-vo-yeu/2733539/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.