Hai người Lục Trúc cùng A Tam cũng uống thuốc ta làm, vì vậy giọng nói của bọn họ bây giờ khàn khàn tương đối phù hợp với lão nhân, nên không sợ bị người phát hiện. Nhưng ta vốn là người trẻ tuổi, vì vậy chưa uông dược vật thay đổi giọng nói, lúc này ta đây vô cùng muốn hỏi một chút, có chút hối hận nào không? Vô cùng hối hận!
Dưới loại tình huống, đột nhiên lui xuống sẽ khiến người hoài nghi hơn, chúng ta chỉ có thể ngồi xuống. Lục Trúc vô cùng có tự tin đối với thuật dịch dung của Sẹo ca, lớn tiếng gọi tiểu nhị bên cạnh vào, chọn món ăn. Hiện tại trên vai bọn họ có chút đồ, mặc dù hành động không tiện lắm, nhưng như vậy lại thêm dáng vẻ của người già, khiến cho bọn họ dễ dàng tiến nhập vào nhân vật hơn.
Nhân vật chính là đứa nhỏ Lục Trúc này quá vui vẻ rồi, phải dùng ngoại vật siết chặt lấy nàng, tránh cho bị lộ.
Sau khi Lục Trúc chọn món xong, ta lập tức vểnh tai lên, muốn nghe một chút hai bàn trước sau đang nói chuyện gì.
Ta không nghĩ tới bây giờ Vương Gia có thể ngồi cùng bàn với hoàng thương [1], cũng không có cãi vã, quan hệ của bọn họ trở nên tốt hơn, có phải đại biểu, môt khi ta bị bọn họ phát hiện, sẽ cực kỳ xui xẻo hay không? A, thật là làm cho ta lo lắng. Khi ta đang nghĩ biện pháp nghe lén, ta phát hiện tai của Giáo chủ đại nhân ngồi ở trước mặt cũng giật giật, hình như cũng đang nghe lén hai nam nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-nam-tieu-tuong-gap-phai-nu-tan-giang/2261248/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.