Lúc Diệp Khả Thư trở về, Tiểu An đã đi ngủ chỉ còn lại Liên Tuyết. Nàng giúp cô xử lý vết thương, không quên trách mắng
" Cậu không biết nghề của chúng ta đôi tay rất quan trọng sao? Thế nào lại để bị thương như vậy."
Diệp Khả Thư mỉm cười bất đắc dĩ
" Chỉ là vết thương ngoài da thôi. Không sao đâu."
Liên Tuyết xử lý vết thương xong, cẩn thận băng bó chúng lại lúc này mới thôi lải nhải.
Diệp Khả Thư đi đến vali lấy ra một tờ giấy bên trên chằng chịt hình vẻ đưa cho Liên Tuyết.
" Cậu giúp tớ tìm người làm chúng đi."
Liên Tuyết nhận lấy tờ giấy, nàng khẻ cong môi
" Là ai lại khiến cậu tốn nhiều tâm huyết như vậy?"
" Một người rất quan trọng với tớ."
" Được rồi. Sẽ cố gắng giao cho cậu trong thời gian sớm nhất."
" Ân. Cảm ơn cậu."
" Không cần cảm ơn. Có cơ hội cho tớ gặp nàng là được."
" Được."
Mấy ngày sau tại Nhật Bản, Diệp Khả Thư cùng Liên Tuyết đi thăm sư phụ Liên Tuyết, lại đi gặp vài người bạn.
Những ngày vui vẻ tại Nhật Bản rất nhanh liền trôi qua. Cô cùng Tiểu An trở về mang rất nhiều quà cho mọi người.
Khi người ta không để ý thời gian liền trôi qua rất nhanh. Trở lại làm việc không bao lâu thì Lể Tình Nhân cũng đến.
Lể Tình Nhân một ngày này Tần Hạ Nhiên chính là bộn rộn đến không nhớ hôm nay là ngày gì. Buổi tối nàng cùng trưởng phòng tiêu thụ đi gặp đối tác. Thư ký đi cùng là Kha Nguyệt vì nàng thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-nu-vuong-yeu/2029161/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.