Tô Giáng Thần khẽ rũ mắt xuống nói: "Có một số thứ, không thích hợp mình thì không nên đi tranh, ma ma, ngươi tuổi cũng đã lớn như vậy, tranh giành những thứ kia, đối với ngươi thật sự có ý nghĩa sao? Danh vọng cũng tốt, tài phú cũng thế, đến cuối cùng, bất quá cũng chỉ là một nắm đất vàng mà thôi."
"Nô tỳ thụ giáo ." Từ ma ma đối với Tô Giáng Thần tỏ ý thần phục nói: "Liền giống như lời của tiểu thư , ma ma đã nhập ma chướng, thoát không được,nay được tiểu thư chỉ dạy thật đúng là đánh thức người trong mộng."
"Lời nịnh nọt , ta cũng không muốn nghe. Ta chỉ có thể nói, chỉ cần ngươi ở trong phủ hảo hảo làm việc, ngày sau ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi, những việc như dưỡng lão ,chăm sóc cho ngươi cho đến lúc lâm chung v,v..., ta cũng có thể làm được ." Tô Giáng Thần quyết định thẳng thắn đối đãi, "Nếu như ôm lòng gây rối , ngươi cũng nên suy nghĩ cho tốt, bởi vì ta sẽ không ngại dùng chút thủ đoạn để đối phó với những người ta ghét."
"Lời của tiểu thư , nô tỳ sẽ ghi nhớ trong lòng." Từ ma ma lúc này cũng không tiếp tục giấu diếm, "Ban đầu là ôm ý niệm không an phận trong đầu, nhưng cũng biết không nhất định có thể được việc, nay nghĩ lại, có lẽ là vì nô tỳ vẫn không bỏ xuống được những. việc đã qua. Dù sao, liền giống như lời của tiểu thư , cuộc chiến chốn cung đình , thật sự không thích hợp với loại người như nô tỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-phu-trong-sinh-dich-nu-dau-trach-mon/545821/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.