"Bạch di nương, người đợi chút, nô tỳ đi gọii Bích Xuân tỷ tỷ ra." Giọng nói kinh hoảng của tiểu nha hoàn đánh gãy lời nói của Bích Hương và Bích Xuân , Bích Hương vội vàng dùng khăn tay lau nước mắt, lại dặm thêm chút bột yên chi để che đi vết nước mắt của mình . Mà Bích Xuân thì đem nắp hòm đậy lại, sau đó cùng với Bích Hương đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa , liền thấy Bạch di nương mang theo mấy mụ bà tử thô sử và nha hoàn đứng ở bên ngoài, Bích Xuân và Bích Hương hành lễ, Bạch di nương cũng không để ý tới, trực tiếp vén rèm cửa đi vào trong nhà.
"Dzô, nhìn xem, thể diện như thế này, những đồ cưới này, nếu như không biết , còn tưởng rằng đây là khuê nữ nha nào muốn xuất giá." Khóe miệng Bạch di nương mang theo một tia cười nhạo, tà nghễ nói với Bích Xuân : "Bích Xuân a, ngươi dù gì cũng đi theo bên người phu nhân nhiều năm như vậy , quy củ trong phủ này ra sao, không cần nói thì ngươi cũng đã biết".
Bích Xuân nhìn gương mặt tự ình là nhất kia của Bạch di nương , đáy mắt xẹt qua một tia khinh thường, bất quá, nàng vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Tứ di nương, nô tỳ không hiểu được ý tứ của người."
"Ai dzô, còn chưa có gả ra ngoài, liền đã bày ra bộ dạng nương tử của quản sự ra rồi." Bạch di nương khinh thường nhất là cái thứ đại nha hoàn không coi ai ra gì này, ngày thường vốn không ít lần bị bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-phu-trong-sinh-dich-nu-dau-trach-mon/925949/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.