Đầu hạ, trấn Thu Thủy cũng không nóng, mát mẻ làm cho người ta nhầm tưởng bây giờ là tiết xuân thu.
Mạc Phỉ vẫn thích loại cuộc sống chậm rãi nhàn rỗi, cũng không ngại loại cuộc sống vắng lặng, từ rất lâu trước kia, nàng rất muốn đến những nơi như trấn hoặc thôn trang, tuy rằng hiện tại thời không bất đồng, nhưng tương đương với thực hiện được nguyện vọng. Chỉ bất quá không hoàn toàn được như ý nguyện chính là, nàng hiện tại đang bị Tiêu Duyệt ôm trong ngực, không thể tự hảo hảo hưởng thụ — cảm giác thực sự được giẫm lên những tảng đá xanh kia.
Tóm lại, chuyến đi này thật không uổng công. Trấn Thu Thủy thật không hổ là nhờ nước mà nổi tiếng, khắp nơi có thể thấy được những cầu nước nhỏ, thậm chí trong tiểu viện nhà trọ Duyệt Lai bọn họ đang ở cũng có nước chảy qua.
Phong cảnh tốt như vậy, ngoại trừ bên ngoài phòng mình, Mạc Phỉ thật không muốn đi đến những nơi khác. Đối với lời nói của Tiêu Duyệt sau khi chia tay có thể hảo hảo chiếu cố mình không, tự nhiên Mạc Phỉ cũng cảm thấy chuyện trao đổi linh hồn là một nan đề.
Nghĩ đến việc này, Mạc Phỉ cũng rất nghi hoặc, từ trước đến nay, Tiểu Bùn vẫn lợi dụng thân thể của mình để khinh bạc Tiêu Duyệt, ngoại trừ động tác cơ bản là tay trong tay, còn thỉnh thoảng cầm ngón tay hắn lên liếm liếm. Cảnh tượng đang nghĩ đến, chính là loại hình ảnh sắc tình cực đoan. Chớ nói chi là hành động trên đường lớn trước mặt quần chúng — nhìn biểu tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-phuc-hac-gap-phai-bien-thai/1763087/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.