Edit: Nguyễn Ngọc
Beta: Đậu XanhLần này, yêu ma cần trừ rất xảo quyệt, Túc Hòa ngây người ở nước Mộc Lan nửa tháng, cuối cùng mới xác định hang ổ của nó là ở biên cảnh nước Mộc Lan. Sau khi tìm hiểu kỹ lưỡng, Túc Hòa lập tức hiên ngang đánh thẳng đến hang ổ đó. Những cũng chính vì thế, hắn phải trả một cái giá quá đắt ——
Giờ phút này, cả người mỹ nhân sư bá toàn máu nằm ở giữa hoang mạc.
Hạ Lan Vi thật sự vừa bất đắc dĩ lại vừa đau lòng, thủ hạ của yêu ma đông đảo, theo lý hẳn là nên thông tri với tông môn kiếm thêm người, nhưng nàng trăm triệu không nghĩ tới mỹ nhân sư bá thật sự dám đi một mình, cho nên vào thời điểm cuối cùng khi yêu ma nhất quyết tử chiến, hắn cũng phải trả giá cực kỳ thảm——
Sau khi trúng chiêu của yêu ma không chỉ sẽ tạm mất linh lực, mà còn kèm theo một đống vết thương.
Nàng nhìn Túc Hoà nằm ở trên cát, trong lòng hoài nghi, tại chỗ sa mạc hoang tàn vắng vẻ thế này, rốt cuộc là ai cứu mỹ nhân sư bá.
Đang chìm trong suy nghĩ, đằng xa bỗng xuất hiện một đoàn kỵ binh đạp bóng đêm mà đến, người đi đầu mặc một thân quần váy nhung màu đỏ đậm, đến khi cẩn thận nhìn lại, hoá ra là một nữ tử anh khí mười phần.
"Điện hạ! Nơi này có người!" Một người kỵ binh xoay người xuống ngựa, dùng cây đuốc chiếu về phía Túc Hoà, lại đá đá hắn.
Mấy người còn ở trên ngựa cũng sôi nổi đi xuống, nữ tử kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-su-phu-hac-hoa/183598/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.