Gần đây, cả công ty xôn xao về vị giám đốc mới nhậm chức Trần Hùng. Phải nói là anh ta muốn tài được tài, muốn sắc được sắc. Từ trong ra ngoài không có lời nào để chê.
Quan trọng là, công ty xôn xao về anh ta thì ít, mà bàn tán về Linh An thì nhiều. Cô nghiễm nhiên trở thành đề tài cực hot trong giờ ăn trưa, trong phòng trà và cả khoảng thời gian lén lút buôn chuyện của mấy bà tám.
Vị giám đốc Trần Hùng đáng kính đó khá thờ ơ lạnh nhạt với những người xung quanh nhưng lại vô cùng quan tâm đến Linh An. Anh ta cười với cô, bắt chuyện với cô, lại còn mời cô đi ăn, đòi đưa cô về nhà.
“Tôi mời cô đi ăn thế này không biết bạn trai của cô có tức giận không?” Trần Hùng lên tiếng.
Linh An nuốt vội miếng thịt bò xuống bụng, ngạc nhiên hỏi: “Bạn trai nào cơ, tôi không có bạn trai.”
Trần Hùng cười cười: “Cô cứ đùa. Trông cô xinh đẹp thế này thì phải có hàng tá đàn ông theo đuổi mới đúng.”
“Vậy sao?” Linh An hai tay ôm má, tủm tỉm cười. Có phải là anh ta đang bắt đầu tán tỉnh cô không?
“ Nếu như bạn trai cô có hiểu lầm gì đó, cô cứ nói với tôi. Tôi sẽ đến xin lỗi anh ấy.”
Ơ cái anh này lạ thật. Linh An đã nói mình không có bạn trai rồi mà. Tại sao cứ nhắc đi nhắc lại vậy. Bộ anh ta nghĩ cô là kẻ bắt cá hai tay sao? Có người yêu rồi nhưng vẫn đi đong đưa đàn ông khác.
...
Đột ngột nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-tac-ke-khong-co-hoa/1404724/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.