“ Không cần” Thiên Tình lắc đầu, trong mắt tràn đầy sự tuyệt vọng.
“ Người tới!” Thần sắc Âu Dương Thanh Minh trở nên tà mị, đôi mắt sâu thẳm chứa đầy sự phẫn nộ, cúi người đè xuống người nàng, bóp chặt cằm của nàng, cười lạnh: “ Không nghĩ trả giá, vậy làm cho nàng ta tử!”
“ Không” Thiên Tình khẩn trương cầm lấy ống tay áo của hắn, trong mắt chứa đựng sự sợ hãi. “ Được! Ta đáp ứng ngươi”
“ Tốt lắm” Âu Dương Thanh Minh mỉm cười vừa lòng, buông nàng ra. “ Đến đây, cho bổn vương nhìn xem ngươi làm được gì, cũng xem xem các ma ma trong cung đã dạy dỗ ngươi như thế nào”
“ Từ từ, ta có một điều kiện!” Tâm của Thiên Tình cơ hồ bị bóp chặt.
“ Nga! Ngươi nói đi” Âu Dương Thanh Minh nhíu mi, thích thú ngắm nhìn đôi mắt trở nên khẩn trương của nàng, đây mới là ánh mắt mà một nự nhân nên có a! “ Cái gì?”
“ Ta muốn qua nhìn xem Liên Nhi trước” Thiên Tình lo lắng đến mức nghẹt thở.
“ Nga” Âu Dương Thanh Minh trầm mặc, con ngươi thâm sâu hiện lên hàn ý. Nữ nhân này, làm việc gì cũng khiến người ta ngoài ý muốn. “ Không cần, bổn vương sẽ gọi người đến giúp nàng ta”
“ Không” Thiên Tinh đột nhiên nói. Lo lắng sẽ làm phật ý hắn, nàng nhanh chóng giải thích: “ Vương gia, nếu người không cho ta đến xem thương thế nàng ta, ta như thế nào chuyên tâm hầu hạ Vương gia đâu!”
Hoàn toàn không nghĩ tới nàng nói rất có đạo lý, Âu Dương Thanh Minh cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-thiep-vuong-gia/253891/chuong-12.html