Đêm ba mươi tết, Thiếu Hàng và Gia Ưu rủ nhau đi leo núi. Năm nay xảy ra quá nhiều chuyện khiến họ từ những kẻ vô thần vô thánh trở thành những tín đồ thực sự.
Trong chùa rất náo nhiệt, mọi người đến đây đón giao thừa rất đông.
Thiếu Hàng hỏi Gia Ưu: “Lần trước em cầu khấn điều gì thế?”. Gia Ưu nhìn anh và nói: “Em cầu khấn đức Phật hiền từ phù hộ cho Đàm Áo phẫu thuật thành công”.
“Hóa ra chẳng liên quan gì đến anh”. Thiếu Hàng ra vẻ thất vọng. “Hôm em đến Hồng Kông gặp cơn mưa sao băng, em đã cầu nguyện ba điều đấy”.
Thiếu Hàng hào hứng hẳn: “Là gì thế em?”.
Gia Ưu bắt đầu vòng vo: “Em không nói cho anh biết đâu, nói ra mất thiêng”.
“Nói một điều thôi cũng được, có liên quan tới anh không?”. Gia Ưu nhìn anh chớp chớp mắt.
“Chắc phải có một điều liên quan đến anh chứ?”. Anh vẫn không chịu buông tha.
Gia Ưu phì cười, chạy mất, cô quyết không nói cho Thiếu Hàng biết.
Hồ phóng sinh của nhà chùa đang nhộn nhịp. Mấy hôm nay mọi người đến đây phóng sinh nhiều lắm. Họ đi ngang qua hồ thấy có người thả hai con rùa xuống đó. Gia Ưu thò tay vào trong túi tìm: “Ơ sao không thấy nhỉ? Rõ ràng để trong này cơ mà”.
“Cái gì hả?”.
“Tìm thấy rồi!”, Gia Ưu móc ra một chiếc hộp đựng trang sức, trịnh trọng đặt nó vào tay anh: “Tặng anh đấy!”.
Thiếu Hàng nhịn cười: “Cái gì thế?”.
“Anh mở ra xem thì biết”.
Thiếu Hàng mở ra xem, Gia Ưu trợn tròn mắt.
“Sao lại là cái này?”,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-troi-gap-dat/563700/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.