- Viện trưởng đại nhân, ta có thể làm chứng, bọn họ chính là quyết đấu công bình!
Cánh cửa lại mở ra, Hồ Tư Ngôn nhịn không được nhảy ra, lòng đầy căm phẫn nói…
Phương Tiểu Trung cũng ở phía sau, kêu lên:
- Ta cũng có thể làm chứng!
Kim Bất Dịch hừ lạnh nói:
- Hai người các ngươi là tòng phạm, còn chưa truy cứu trách nhiệm của các ngươi đâu! Các ngươi có tư cách gì mà làm chứng?
Hứa Đình giận nổi giận đùng đùng đi tới, kêu lên:
- Viện trưởng, vốn không có chuyện quyết đấu này. Tần Vô Song là ôm hận Trương Hiển, có ý định trả thù!
Đang nói, bên ngoài lại một trận ồn ào, phụ thân của Trương Hiển, cũng chính là Tộc trưởng Trương Mậu Thụy của vọng tộc Trương gia mang theo rất nhiều đệ tử chạy tới.
- Hung thủ giết nhi tử của ta ở nơi nào?
Tần Vô Song trầm tĩnh nhìn Trương Mậu Thụy, muốn xem một chút trò diễn này rốt cuộc diễn biến như thế nào.
- Tiểu tử, cút ra cho ta, bổn thiếu gia phải quyết đấu với ngươi, vì đệ đệ của ta báo thù!
Phía sau Trương Mậu Thụy, một gã hai mươi tuổi đứng ra rít gào, đúng là Đại ca của Trương Hiển – Trương Diệu, một thanh niên ở Lực Võ Cảnh Thất đẳng, cũng là một đời cường giả.
- Viện trưởng đại nhân, chứng cớ vô cùng xác thực, hạ lệnh bắt người đi!
Hứa Đình kêu lên.
Kim Bất Dịch gật gật đầu:
- Ân, Tần Vô Song, ngươi không có nhân chứng, căn cứ xác thực có thể làm chứng các ngươi trong lúc đó là quyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-trung-tinh-ha/54/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.