Tiểu nha đầu khỏe mạnh, khiến cho cuộc sống của Tiêu Vọng Thư và Vũ Văn lập tức tràn ngập ánh sáng.
Tần Vô Song nhìn thấy một nhà ba người bọn họ vui vẻ hòa thuận, trong lòng cũng được an ủi rất nhiều. Bất giác, Mộ Dung Nhạn phía sau đã nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn, nhìn thấy cảnh này, Mộ Dung Nhạn hiển nhiên trong lòng cũng vô cùng cảm động.
Đồng thời, cũng cảm nhận sâu sắc rằng trong thế giới này, nếu kẻ yếu không có kỳ tích xuất hiện, cuộc sống sẽ khó khăn biết nhường nào.
Nghĩ như vậy, Mộ Dung Nhạn cảm thấy rất may mắn. May mắn có một phu quân như vậy, có thể lúc nào cũng mang tới cho người khác cảm giác ấm áp, cảm giác an toàn.
Tần Vô Song dù sao kiếp trước cũng đã sống ở thế giới này hai mươi mấy năm, đối với quy tắc vận hành của thế giới này cũng rất hiểu, thêm vào thực lực cường đại của hắn, rất nhanh, sản nghiệp mấy tỷ đã được hắn sắp xếp đâu vào đấy. Xem ra rất giống thật!
Lại còn ở Bắc Kinh, Thượng Hải, Vũ Hán, Tam Á, Thành Đô, mỗi nơi bố trí một biệt thự xa hoa, khung cảnh tao nhã yên bình.
Chỗ này, cũng đã tiêu mất hai ba trăm triệu. Ngoài ra những phương tiện cần thiết của cuộc sống, người giúp việc, đều tuyển chọn cẩn thận, trang bị đầy đủ.
Tần Vô Song không thể đem theo bọn họ đi, nhưng có thể cho bọn họ một cuộc sống giàu có hoàn mỹ. Đối với một nhà ba người mà nói, rời Địa Cầu cùng Tần Vô Song tới Đại lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-trung-tinh-ha/683854/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.