Tấm lưới màu xanh thu lại, phi thuyền Thiên Tôn được giải phóng liền phóng ra ngoài, dừng lại một chút ở trên không, Âm Ma Thiên Tôn nói với Quy Tàng Thánh Hoàng:
- Thánh Hoàng đại nhân, ơn không giết của ngươi, Âm Ma Thiên Tôn ta ghi nhớ. Chuyện này hôm nay, ta nợ ngươi một cái ân tình!
Lời khách sáo không thể không nói, cho dù ngạo kiệt hơn nữa, Âm Ma Thiên Tôn cũng biết rằng, Quy Tàng Thánh Hoàng muốn diệt hắn, là dễ như trở lòng bàn tay.
Nhìn phi thuyền của Âm Ma Thiên Tôn rời đi, Đại Càn Thiên Tôn trong lòng có chút không vui. Nhưng đây là chủ ý của Quy Tàng Thánh Hoàng, hắn tất nhiên không dám xen vào.
Quy Tàng Thánh Hoàng nhìn phi thuyền rời đi, trong ánh mắt thâm thúy hiện ra một chút vẻ suy nghĩ sâu xa.
- Thánh Hoàng đại nhân, Âm Ma Thiên Tôn này thật là kiêu ngạo.
Đại Càn Thiên Tôn có chút phẫn nộ nói.
- Âm Ma Thiên Tôn này thành danh trăm vạn năm nay, luôn rất kiêu ngạo.
Quy Tàng Thánh Hoàng lại rất bình tĩnh, hắn kiêu ngạo, tất có lý do để kiêu ngạo, đại khái là chịu ảnh hưởng của Tu La Vương.
- Đại nhân, Tu La Vương kia thực sự không bị Xích Dương Thánh Hoàng phong ấn sao? Hai đại cường giả này có thể biến địch thành thù, ta quả có chút không tin.
Quy Tàng Thánh Hoàng trầm tĩnh nói:
- Việc này không thể tùy tiện xét đoán. Xích Dương Thánh Hoàng là tuyệt thế cao nhân, Tu La Vương cũng không phải hạng tầm thường. Với cảnh giới của bọn họ, không đánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-trung-tinh-ha/683867/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.