Bạch Tố Hoan bị hắn kéo vào, trong lòng hốt hoảng muốn la lên nhưng không được.
Nàng sợ hãi, vội vã quỳ xuống:
"Thiếu gia, cầu xin thiếu gia, tiểu nữ đã có hôn phu"
Âu Dương Huyền thấy mặt nàng trắng bệch, thầm tự nhủ mình làm việc cũng có chút quá cường thế, nhẹ nhàng nói:
" Đứng dậy đi, ta không làm gì ngươi đâu, chỉ muốn ngươi giúp ta một việc"
Bạch Tố Hoan nghe đối phương nói vậy, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm:
"Thiếu gia, không biết ngài muốn nô tỳ làm gì ?"
"Ta muốn ngươi sáng mai khi quay về, nói với mọi người rằng ta cưỡ ng bức ngươi"
Nghe thấy hai từ "cưỡ ng bức", trái tim vốn đã trở về bình thường lại lập tức đập loạn.
Nàng vội vã dập đầu:
"Không được, cầu xin thiếu gia tha cho tiểu nữ"
Nàng chỉ là một tỳ nữ, nếu dám nói bị thiếu gia cưỡ ng bức, cùng bêu xấu hắn có gì khác nhau.
Loại tội danh như vậy tuyệt đối sẽ bị Âu Gia trừng phạt, nhẹ thì đánh gãy chân đuổi ra, nặng thì không chừng bị gi3t chết.
Hơn nữa còn hôn phu của nàng, gia đình nàng, nếu họ biết nàng bị cưỡ ng bức, dù chỉ là giả thì sẽ nghĩ sao.
Viễn cảnh đen tối như vậy, nàng quả thật không dám nghĩ.
"Ta có thể đứng ra can thiệp, đảm bảo không ai trong Âu Gia làm gì ngươi.
Ngoài ra sau ngày mai, ta muốn ngươi cầm tiền dẫn gia đình ngươi rời khỏi Linh Hư Thành"
Nói xong hắn vứt lên bàn một túi tiền:
"Ở đây có ba trăm kim tệ, ngươi cầm lấy"
Bạch Tố Hoan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khi-van-chi-tu-phan-dien-chi-lo/967463/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.