Sáng sớm ngày hôm sau.
Kỷ Tây Qua chưa ăn sáng đã ôm chiếc vali nhỏ của mình bỏ lên hàng phía sau xe ngồi.
Kỷ Dương không còn cách nào, chỉ có thể nhét cho cô bé một miếng sandwich: "Đến đó nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời, không được làm phiền anh hai con nghe chưa."
Kỷ Tây Qua ngoan ngoãn gật đầu, hai tay vòng qua ôm Kỷ Dương: "Vâng mommy!"
Kỷ Dương còn chuẩn bị mấy món ăn vặt tự tay làm cho Sở Cửu Ca, dặn dò bọn họ đi đường cẩn thận.
Mãi cho tới khi chiếc xe của Kỷ Triệu Uyên bật xi nhan và khuất phía nơi xa, Kỷ Dương mới thở dài xoay người vào nhà.
Kỷ Tây Qua nằm ở hàng ghế phía sau, một tay cầm sandwich, một tay ở chơi trò ninja trái cây trên iPad.
Sở Cửu Ca quay đầu nhìn Kỷ Tây Qua đang hoàn toàn đắm chìm trong trò chơi, đưa tay giúp cô đỡ miếng thịt ăn sáng sắp rơi ra khỏi bánh sandwich.
Kỷ Tây Qua ngẩng đầu mơ màng cười với cậu một cái, rồi lại mơ màng cắn một miếng sandwich, thậm chí không thèm liếm nước sốt salad ở khóe miệng, lại tiếp tục chơi trò chơi.
Sở Cửu Ca xoay người nhìn góc nghiêng của Kỷ Triệu Uyên, như bị ma xui quỷ ám mà đút cho anh miếng bánh quy nhỏ.
Kỷ Triệu Uyên nhíu mày nhìn chiếc bánh quy con thỏ để bên miệng, do dự hai giây rồi mở miệng ra.
"Ngoan quá đi!" Sở Cửu Ca khen anh, sau đó ngón cái chạm bên khóe miệng anh rồi lau sạch những mảnh vụn bánh quy dính trên đó.
Sở Cửu Ca tự cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khiem-khuyet-gen-yeu-thuong/1609184/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.