Hai ngày nghỉ tiếp theo của Kỷ Triệu Uyên tiếp tục trải qua ở Sở gia, tất cả đều như bình thường.
Mọi người đều im lặng về "Trò khôi hài" trước đó, phảng phất như nó chưa từng xảy ra.
Lúc gần đi Sở Cửu Ca vẫn không biết phải nói gì, khi Hứa Vân xếp đồ cho cậu, cậu đi theo bà một bước cũng không rời.
Hứa Vân không kiên nhẫn, nhẹ đập cậu một cái, "Rảnh quá thì con đi lau nhà đi."
Sở Cửu Ca không chịu đi, nằm ngửa trên giường, "Mẹ, vậy là mẹ đồng ý rồi sao?"
Hứa Vân đang gấp quần áo, không buồn ngẩng đầu lên, "Đồng ý cái gì?"
"Chính là......" Cổ họng Sở Cửu ca nghẹn không biết nên nói sao,"Chính là con......Con và Kỷ Triệu Uyên......"
"Hai đứa làm sao?" Hứa Vân ngẩng đầu nhìn cậu, "Hiện tại mẹ không biết gì cả, chỉ nhớ bốn năm sau con sẽ nói mẹ nghe một bí mật."
Sở Cửu Ca sửng sốt, ngay sau đó mắt sáng rực lên.
Cậu vui vẻ nhào qua ôm lấy Hứa Vân, hôn lên má trái và má phải của bà, "Mẹ ơii!"
"Được rồi được rồi," Hứa Vân cười đẩy cậu ra, "Mau nghỉ ngơi đi, lát nữa còn phải bay hơn hai mươi tiếng đấy."
Sở Cửu Ca biết được tin chính xác liền chạy về phòng ngủ tiếp.
Sau khi bọn họ trở lại California, cuộc sống của họ vẫn trải như bình thường, chỉ là lúc Sở Cửu Ca gọi video với người nhà sẽ tự nhiên nhắc mấy câu về Kỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khiem-khuyet-gen-yeu-thuong/424232/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.