Tâm tình Cảnh Hành tuột dốc vì sự tránh né của Tiêu Đồng, Trần Lạc cũng rối bời trong suy nghĩ của chính mình, hai người theo đuổi suy tư của riêng mình nên không khí trong phòng chợt yên tĩnh, mấy phút sau, tiếng chuông điện thoại phá tan sự tĩnh mịch đó.
Điện thoại trong văn phòng Trần Lạc là đường dây nội bộ, chỉ có thể liên lạc riêng trong bệnh viện, Trần Lạc cầm máy lên nói 'Xin chào', không biết là bên kia nói gì, chỉ thấy Trần Lạc cau mày nói: "Tiêu Đồng không ở chỗ tôi."
Việc liên quan đến Tiêu Đồng, tai Cảnh Hành lập tức dựng đứng lên, mắt nhìn chăm chú điện thoại, nhỏ giọng hỏi: "Tiêu Đồng xảy ra chuyện gì?"
Trần Lạc ra hiệu cô đợi chút nữa, mới nói vào trong điện thoại: "Dì Lưu từ từ nói, lần cuối cùng dì nhìn thấy cô ấy là lúc nào?"
Đầu kia điện thoại nghe oang oang, Cảnh Hành đứng rất xa mà còn nghe thấy, tim muốn nhảy lên cổ họng.
Trong điện thoại nghe không rõ ràng, Trần Lạc nói: "Tôi biết rồi, đến ngay." Nói xong để điện thoại xuống, lập tức đi ra ngoài.
Cảnh Hành cũng đi theo, vừa đi vừa hỏi: "Có phải là chỗ Tiêu Đồng xảy ra chuyện gì không?"
Trần Lạc nói: "Dì Lưu nói không thấy Tiêu Đồng."
"Không thấy? Không phải cô ấy ở bệnh viện sao? Có thể chạy đi đâu được? Hơn nữa bệnh của cô ấy cũng tốt lên nhiều rồi, sao lại vô duyên vô cớ mất tích chứ?" Cảnh Hành lo lắng, đuổi theo Trần Lạc hỏi mấy vấn đề liên tiếp, "Có phải là bệnh Tiêu Đồng lại trở nặng không?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khiet-phich/1051217/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.