"Người nào gọi điện thoại cho chị thế?" Vừa mới kết thúc ván game, Khương Tuyết ngẩng đầu, rất tự nhiên hỏi Trần Song.
Hành vi thân mật có hơi vượt ranh giới như vậy làm cho Trần Song có hơi không khoẻ, nhưng giống như lần tặng bữa sáng trước kia, Trần Song không từ chối Khương Tuyết.
"Là thầy Thôi Liễu. Anh ấy nói hôm nay có chút chuyện, không tới được."
Trần Song điềm nhiên như không cũng ngẩng đầu, giả vờ thăm dò: "Em có biết thầy Thôi Liễu không?"
"Biết chứ, ảnh đế Thôi ai mà không biết?" Khương Tuyết nở nụ cười, game trong tay lại bắt đầu.
Trần Song suy nghĩ một chút: "Không phải là cái loại biết trên tivi."
"Cũng biết." Tay Khương Tuyết thoạt nhìn có vẻ bận rộn, ngón tay không ngừng di chuyển, "Dịp tết trong nhà thỉnh thoảng cũng có gặp mặt hai bên."
Cũng phải, dựa vào lai lịch của bố mẹ Khương Tuyết, Thôi Liễu ba mươi tuổi cầm ảnh đế cũng xem như là một tiểu bối.
Lễ tết là lúc nhân tình qua lại. Trong nhà Khương Tuyết nhiều minh tinh như thế, muốn không biết cũng khó.
Trần Song suy nghĩ cẩn thận một chút, mấy năm gần đây nàng chưa từng thấy Khương Tuyết và Thôi Liễu chung khung hình. CP cùng giới của Khương Tuyết không ít, nhưng scandal khác phái thì hầu như không.
E rằng thật sự chỉ là trùng hợp thôi.
Trần Song không suy nghĩ thêm chuyện này nữa, nàng đưa tay bỏ lại máy tính vào túi xách, lại ngẩng đầu lên nhìn Khương Tuyết đang ngồi đối diện nhìn chằm chằm nàng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862897/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.