Một chút bằng tất cả Khương Tuyết không đứng ở cửa Trần Song quá lâu, bên kia đã mở cửa rồi. Lúc cửa mở ra, Trần Song tỏ ra rất bình thường. Quần áo đứng đắn, vẻ mặt lạnh nhạt. Chỉ có đeo dép ngược lại làm bại lộ chút suy nghĩ của chủ nhân, nhưng về cơ bản thì không quan trọng. "Làm sao thế?" Khí thế tiểu Trần tổng rất mạnh, chủ yếu là giả chết. Hai tay Khương Tuyết chắp tay sau lưng, nhẹ nhàng nghiêng đầu: "Không sao." "Tôi không cần vào nhà trước sao?" Khương Tuyết tự giác nghiêng tầm mắt nhìn vào trong nhà. "Bây giờ đã rất khuya rồi." Trần Song không có ý tránh ra, thậm chí tỏ vẻ có hơi "tuyệt tình". "Không sao, cô Khương Tuyết cũng nên nghỉ ngơi rồi." Khương Tuyết suy nghĩ một chút, sửa lời: "Là không có chuyện gì lớn." "Đúng vậy, đúng lúc nghe được một chút tiếng kêu thảm không thành tiếng. Tôi sợ tiểu Trần tổng xảy ra chuyện nên tới xem một chút." Khương Tuyết nín cười, cũng đi theo nàng. Trần Song mặt không gợn sóng, giống như hơi suy tư: "Em nghe nhầm rồi." "Ồ?" Trần Song chắc chắn nói: "Vậy đại khái là tiếng ti vi trong phòng chị Trì." Nghiêm túc nói lung tung. Có kỹ năng diễn này, sao không dứt khoát tự mình diễn nữ chính đi. Khương Tuyết nghĩ. "Được." Khương Tuyết nháy mắt mấy cái: "Nhưng tôi vẫn có chút chuyện muốn thỉnh giáo tiểu Trần tổng." "Em nói." Không biết có phải Trần Song vừa chiếm thế thượng phong không, bây giờ thật sự có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862925/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.