Chương 50: Ý nghĩ chợt lóe
Nghe đến đây, Khương Tuyết không nhịn được bật cười.
Trần Song lúc nào cũng nghiêm túc, đúng mực.
Thế là Khương Tuyết lại muốn trêu chọc nàng một chút, cô cong môi, cố tình hỏi: "Có thể không biết điều đến mức nào?"
Hai người đều ngồi trên ghế sofa, vì Khương Tuyết đứng dậy lấy bia nên cô đã ngồi đối diện Trần Song, khoảng cách không gần không xa.
Ngón tay Trần Song vẫn đặt trên mu bàn tay Khương Tuyết, chỉ hơi xê dịch một chút đã luồn vào kẽ ngón tay cô, siết chặt lấy.
Nhìn thoáng qua, động tác này giống như đang nắm tay vậy.
Lúc này, Trần Song khẽ cọ xát ngón tay vào lòng bàn tay Khương Tuyết.
Rất nhẹ, rất ngứa.
Giống như cảm giác bị lông mi ai đó khẽ lướt qua.
"Trần..."
Giây tiếp theo, một cảm giác mềm mại, ấm áp phủ lên môi Khương Tuyết.
Rất mềm, rất ngọt.
Khác với lần đầu tiên nếm thử mùi vị của Trần Song, lần này rõ ràng Trần Song đã "dày dạn kinh nghiệm" hơn nhiều.
Nàng chủ động tìm kiếm nguồn gốc của hương thơm ngọt ngào, quấn quýt lấy sự mềm mại kia.
Sau đó, trong lúc lấy hơi, Trần Song khẽ nheo mắt, giọng nói khàn khàn như tiếng thì thầm trong bóng tối.
"Xin lỗi..."
Xin lỗi vì điều gì?
Rõ ràng đây không phải là ý nghĩ bất chợt của riêng ai.
Khương Tuyết siết chặt lấy tay nàng.
Sau đó, cô buông lỏng cơ thể, để mặc cho Trần Song dẫn dắt, tận hưởng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862935/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.