Chưa từng làm với bạn bè.
"Chỉ làm với chị." Khương Tuyết nói.
"Chỉ muốn làm với chị." Khương Tuyết lại nói.
Trần Song đứng chết lặng tại chỗ, khóe mắt vì thiếu dưỡng khí vừa rồi mà hơi ươn ướt, trông đỏ ửng.
Đôi mắt nàng phủ một tầng nước, long lanh dưới ánh đèn đường.
Tai nàng đỏ bừng, nóng ran như lửa đốt.
Cả đầu óc ong ong, hỗn loạn, khiến nàng choáng váng, mất phương hướng.
Nhưng hương hoa dành dành kia lại rất kiên nhẫn.
Đôi chân vừa nhón lên giờ đã hơi mỏi, liền đặt xuống. Nhưng khoảng cách lại không hề rời xa, hơi thở phả vào cổ Trần Song trắng nõn.
Ngứa ngáy, hơi thở cũng đủ khiến người trước mặt đỏ mặt tía tai.
Đã hơn ba giờ sáng.
Một số cửa hàng bán đồ ăn sáng đã bắt đầu mở cửa, chủ quán dậy sớm chuẩn bị đun nước, xào nhân bánh.
Tiếng cửa cuốn kéo lên ầm ầm, ông chủ quán mặc chiếc áo ba lỗ cũ màu trắng ngả vàng, khoác thêm một chiếc áo bông dày, vừa ngáp vừa bước ra.
Bóng người dưới ánh đèn quá rõ ràng, khiến người ta không khỏi ngước nhìn thêm vài lần.
Trần Song thấy ánh mắt đó, theo bản năng liền dùng tay ấn gáy Khương Tuyết, nhẹ nhàng vùi mặt đối phương vào lòng mình.
"Có người..." Trần Song cúi đầu, nói nhỏ bên tai Khương Tuyết.
Khương Tuyết không đội mũ, cũng không đeo khẩu trang hay kính râm.
Nếu bị nhận ra, hoặc bị chụp ảnh, thì ngày mai tiêu đề báo chí lại thay đổi mất.
Lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862960/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.