"Hả?"
Phản ứng của Trần Song khi nghe câu nói này còn lớn hơn cả Thôi Liễu.
Nàng đầu tiên là hít một hơi lạnh, thậm chí còn nghi ngờ mình nghe nhầm.
Vừa rồi Khương Tuyết bảo Thôi Liễu gọi mình là gì?
Cô nhỏ?
Nếu theo vai vế của Khương Tuyết, sau khi Trần Song và Khương Tuyết quen nhau, Thôi Liễu đúng là nên gọi nàng như vậy.
Nhưng mà... nhưng mà, Trần Song ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lạnh tanh, không biết đang nghĩ gì của vị ảnh đế Thôi Liễu, đầu lại ong ong đau.
Cảm nhận được bầu không khí trong phòng nhanh chóng trở nên ngượng ngùng, Khương Tuyết lại như không có chuyện gì xảy ra, vẫn tự nhiên nhẹ nhàng nắm tay Trần Song, giới thiệu: "Giới thiệu lại nhé. A Song, đây là cháu trai của em, Thôi Liễu."
Rồi nhìn về phía Thôi Liễu, hào phóng nói: "Thầy Thôi, còn đây là sếp hiện tại của cậu, bạn gái của tôi, Trần Song. Được rồi, giới thiệu xong."
Xong.
Trần Song ngây người.
Vậy là, Khương Tuyết đang công khai với người thân của mình sao?
Mất hai giây để hoàn hồn, nàng mới nghe thấy tiếng Thôi Liễu hít thở sâu, rồi không hiểu sao lại khẽ gật đầu.
Thôi Liễu nói với Khương Tuyết: "Tôi biết rồi, bữa tiệc hai ngày tới tôi sẽ từ chối."
Khương Tuyết mỉm cười, khẽ cúi đầu với Thôi Liễu một cách hơi cường điệu: "Cảm ơn."
Thôi Liễu suy nghĩ một chút, dường như có chút lo lắng hỏi: "Ông cụ còn chưa biết đúng không? Cô định nói với ông ấy sao?"
"Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862962/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.