Cuối cùng Thẩm Thấm Duyệt cũng không ở lại đây lâu, nói là ở nhờ hai ngày, kết quả sáng hôm sau đã quay về.
Sáng nay Khương Tuyết có cảnh quay, cũng dậy sớm. Tìm một tài xế đưa Thẩm Thấm Duyệt về thành phố.
Trước khi xuống lầu, Khương Tuyết kéo Thẩm Thấm Duyệt, chu môi làm nũng: Cậu ở lại có chút xíu vậy. Chẳng lẽ thật sự bị mình khoe khoang tình cảm làm cho chạnh lòng rồi?"
"Hay là... mình đặt cho cậu một phòng khác nhé." Khương Tuyết nghiến răng: "Mình sẽ giữ ý, trước mặt cậu, sẽ không nắm tay A Song nữa."
Thẩm Thấm Duyệt bật cười, véo má cô: "Hào phóng vậy sao? Tiếc là, mình có việc nên phải đi rồi. Đợi cậu quay xong, chúng ta lại tụ tập nhé."
Khương Tuyết để mặc véo má, chỗ đó đỏ ửng lên. Khương Tuyết nhìn Thẩm Thấm Duyệt, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn có chút lo lắng hỏi: "Vậy... cậu về rồi, phóng viên thì sao?"
"Kệ họ thôi. Những gì nên nói, Hàn Hoa chẳng phải đã nói rồi sao." Thẩm Thấm Duyệt tỏ vẻ thờ ơ: "Dù sao thì mình có nhận phỏng vấn hay không, bên ngoài muốn nói gì thì vẫn cứ nói."
"Đừng lo cho mình." Thẩm Thấm Duyệt lại cười, buông Khương Tuyết ra, ánh mắt liếc sang chỗ khác một chút: "Cậu, có lẽ cũng sắp phải đối mặt rồi đấy."
Sáng nay là giờ tâm sự của hai người, Trần Song rất biết ý tự mình xuống lầu trước. Nhưng Khương Tuyết hiểu ý tứ trong ánh mắt của Thẩm Thấm Duyệt.
"Cậu coi mấy năm nay mình xào CP là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khieu-chien-khong-rung-dong-beta-quan/2862965/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.