Cẩm y họa phục phu nhân đùa với một tiểu cô nương: “Đứa nhỏ này bộ dáng thật xinh đẹp, lớn lên nhất định là đại mỹ nhân. Về sau gả cho Kha Nhi của ta được không?”
Tiểu cô nương không chút nghĩ ngợi liền lắc đầu: “Ta không lấy chồng.” Kiên quyết, quyết đoán, kiên quyết, thậm trí có loại thà chết chứ không chịu khuất phục.
Phu nhân kia cũng không tức giận, vẫn cười nói: “Vậy ngươi gả cho ai nha?”
“Gả sư phụ ta.” Tiểu cô nương kiên định nói, ý tứ hàm súc phi khanh không lấy chồng (không phải ngươi không lấy).
Mọi người cười to, cũng thật không sao.
Tiểu hài tử thôi, còn không biết “Thú gả” ý tứ chân chính là cái gì, bị người lớn hỏi tổng nói người thân cận nhất, hoặc là ca ca, hoặc là phụ thân, lần nào cũng đúng. Lại không biết chính vì thân cận như thế, mới không thể gả. Người lớn hỏi chút cũng liền quên đi.
Mặc dù nàng ở tuổi này cũng có nhiều đám đến hỏi, nhưng nàng vẫn nhỏ tuổi, tính tình cũng giống trẻ nhỏ chưa lớn, làm cho người ta không tự giác xem nàng nhỏ đi mấy tuổi.
Bá phụ nàng một bên khụ một tiếng, đối nàng nói: “Ái nhi, cháu không thể gả cho sư phụ.”
Cô gái oai đầu hỏi: “Vì sao không thể gả?”
“Một ngày vi sư cả đời vi phụ, như cháu giống nhau không thể gả cho phụ thân.”
Cô gái phản bác nói: “Sư phụ chính là sư phụ, không phải phụ thân, phụ thân ta đã mất.”
“Sư phụ đối với cháu có dưỡng dục chi ân. cháu phải xem hắn như phụ thân giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khinh-thuy-dao/375318/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.