Lục Chẩm Thu được Cận Thủy Lan đích thân chỉ đạo, "phối" đến gần nửa đêm, nàng lo lắng mình sẽ bị đau họng, lúc sau nhịn không chịu lên tiếng, Cận Thủy Lan càng thích trêu chọc nàng, Lục Chẩm Thu cuối cùng đẩy bả vai của Cận Thủy Lan ra nói: "Ngày mai em còn phải đi làm."
Lời nói mềm mại không hề có sức thuyết phục, nhưng Cận Thủy Lan vẫn nghe lời không trêu chọc nàng nữa, chỉ hôn lên khóe môi nàng, Lục Chẩm Thu thấy cô kỳ quái, mỗi lần đều phải hôn đến nàng th ở dốc mới chịu buông ra, thực sự là không thể cưỡng lại.
Nửa đêm, trước khi đi ngủ, Lục Chẩm Thu được Cận Thủy Lan cho uống một ít nước, làm dịu cổ họng khô khốc của nàng, lại ngậm một viên kẹo, cực kỳ thoải mái, Cận Thủy Lan ôm nàng nói: "Ngủ đi, sáng mai chị sẽ gọi em dậy."
Lục Chẩm Thu có một giấc mơ.
Trong mơ, nàng quay trở lại hai năm trước, nghe những người bên cạnh đang thảo luận về Cận Thủy Lan, nói rằng có chữ ký của cô là một chuyện hạnh phúc cỡ nào, Lục Chẩm Thu nghe say mê, hồi tưởng lại bản thân mình thật vất vả mới mua được cuốn sách có chữ ký, cúi đầu mỉm cười.
Hai diễn viên lồ ng tiếng bên cạnh cũng nói: "Cận lão sư đang ở trong phòng đó, chúng ta có nên đi xin chữ ký không?"
Hai người chuẩn bị đứng dậy, hỏi nàng, Lục Chẩm Thu nói: "Hai người đi trước đi."
Bọn họ đi trước, Lục Chẩm Thu đến hiệu sách mua một quyển tác phẩm mới của Cận Thủy Lan, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kho-choi-ngu-suong/1122771/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.