Lục Chẩm Thu nửa đêm tỉnh lại, muốn đưa tay lấy ly nước thì đụng phải cánh tay của Cận Thủy Lan, Cận Thủy Lan mở mắt hỏi: "Làm sao vậy?"
"Em muốn uống nước." Giọng nói của Lục Chẩm Thu khàn khàn, còn có chút khô khốc, so với ngày thường trong trẻo hoàn toàn bất đồng, Cận Thủy Lan từ trên đầu giường cầm cốc giữ nhiệt, sau khi mở ra liền đưa cho Lục Chẩm Thu, nhiệt độ vừa vặn, không lạnh không nóng, Lục Chẩm Thu nhấp một ngụm, cổ họng thoải mái hơn rất nhiều, mắt nàng còn có chút đau, Cận Thủy Lan nhận lấy ly nước hỏi: "Em còn muốn uống không?"
Lục Chẩm Thu lắc đầu: "Không uống nữa."
Nàng nói xong thì nằm xuống, thân thể vô lực mệt mỏi, nhưng xoay người lại không ngủ được, Cận Thủy Lan nằm bên cạnh nàng, đưa tay ôm vai nàng, kéo nàng vào trong ngực, trong chăn hai người cái gì cũng không mặc, da thịt chạm vào nhau, mang theo mùi hương của Cận Thủy Lan ập tới, Lục Chẩm Thu một trận ấm áp, nàng cọ vào trong ngực Cận Thủy Lan, mềm mại chen chúc trước ngực, cảm thấy thoải mái hơn.
Đầu của Cận Thủy Lan đặt lên đ ỉnh đầu nàng, cánh tay mảnh khảnh hữu lực, vòng qua đầu vai Lục Chẩm Thu, lòng bàn tay vuốt v e đầu vai mượt mà, chậm rãi ma sát, Lục Chẩm Thu tựa vào trước ngực cô, nghe từng tiếng tim đập chấn động, cùng với tiết tấu nhịp đập của trái tim nàng, nhanh chóng trở thành cùng một tần số.
"Không ngủ được sao?" Cận Thủy Lan hỏi, Lục Chẩm Thu từ trong ngực cô khẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kho-choi-ngu-suong/1122782/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.