Lục Chẩm Thu đứng ở dưới tiểu khu nhìn lên, nơi này nàng đã tới vài lần, lần đầu tiên là lúc Đường Nghênh Hạ đổi phòng, đó là cuối năm, nàng giúp Đường Nghênh Hạ chuyển nhà, sau đó có mấy người bạn cùng nhau tụ tập trong nhà ăn lẩu, có một người bạn hỏi: "Hạ Thần, bây giờ có xe có nhà có vợ, cuộc sống hạnh phúc lắm đúng không?"
Đường Nghênh Hạ cười: "Hâm mộ cũng vô dụng."
Bạn bè trêu chọc: "Chắc chắn rồi, ai không ghen tị với cậu khi có vợ xinh đẹp như vậy, nhà cửa hay xe cộ tôi đều có thể mua, nhưng vợ thì không thể, nếu tôi có một người vợ giống như Thu Thu, tôi phỏng chừng nằm mơ cũng sẽ cười vui vẻ."
Đường Nghênh Hạ cùng nàng nhìn nhau trong đám người, hai người mỉm cười.
Một người bạn lại hỏi: "Khi nào công khai? Để chúng tôi có thể quang minh chính đại chúc phúc."
Đường Nghênh Hạ thu liễm ý cười, suy nghĩ sâu xa một lát mở miệng: "Nói sau đi."
Đề tài kết thúc, sau đó Đường Nghênh Hạ vẫn chưa từng nhắc lại, thậm chí cùng nàng ở một chỗ, cũng không nói đến vấn đề này, chỉ là thời điểm nàng thay đổi công việc liền đưa ra ý kiến: "Đến chỗ bạn của chị, chị đã hỏi thăm giúp em rồi, đãi ngộ không tệ."
Đó là những lời Đường Nghênh Hạ đã nói hai năm trước.
Gió lạnh thổi qua, Lục Chẩm Thu đứng ở dưới lầu run rẩy, nàng bắt đầu hồi tưởng lại rất nhiều chi tiết trước kia mình không chú ý tới, chỉ mới hồi tưởng một chút, sắc mặt nàng liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kho-choi-ngu-suong/1122806/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.