Quay về nhà, hôm sau, Quý Trạch nhớ tiểu thuyết vô địch thủ của Đường Văn, liền lên mạng mở web, sao lại thế này? Mười một giờ đêm rồi, cậu còn chưa tải truyện lên, đây là lần đầu thấy cậu như vậy, hay là công việc bận quá, không có thời gian viết? Đã sớm nói cậu bỏ việc đi, chuyên tâm mà viết văn.
Sáng sớm hôm sau, hắn vẫn mở trang của Đường Văn ra, vẫn chưa có truyện mới. Quý Trạch liền thấy kỳ quái, có lẽ công việc bận rộn quá, vậy đợi đến tối đi.
Buổi tối, tám giờ hắn lại kiểm tra một lần, mười giờ lại xem một lần, vẫn không có, đến rạng sáng rồi, vẫn không thấy có. Tin nhắn giục cậu viết truyện đã tới một trăm cái rồi, vẫn không thấy cậu nhắn lại, sao lại thế này?
Cho dù bận việc, cậu cũng chưa từng hai ngày chưa viết truyện, trước giờ toàn một tuần hơn bốn chương, bây giờ đã qua hai ngày, đang có vấn đề gì nhỉ?
Trước tiên hắn gọi một cuộc điện thoại, hỏi một chút sao lại thế, nhưng lại thấy giờ mới rạng sáng, chắc cậu đang ngủ, vậy thì nhẫn nại một chút, trời sáng rồi nói sau. Đêm nay, Quý Trạch chính là ngủ không được, nghĩ đêm bọn họ hia tay, cậu biết hắn là Gay, ánh mắt trở nên phát quang, theo dõi hắn,giống như đang nhìn món đồ chơi mới sản xuất, rất có ý tứ muốn nghiên cứu hắn, neeys không sao cậu đối hắn luôn im lặng, Đường Văn thật sự muốn đem tất cả tình sử của hắn ra mà truy vấn cho bằng sạch.
Hắn cũng không che giấu tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kho-ngan-can/351947/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.