(Tôm dịch
Nờ Y ba tê)
Người từng kinh qua biết bao sóng to gió lớn như Lam Chỉ, thừa sức cười nói tự nhiên với đám người tai to mặt lớn như Trì Túc và Vạn trưởng lão cũng, thế mà cũng có ngày không bình tĩnh nổi.
Vừa định nhấn vào ô【Kết thúc】, Dung Vân Tưởng bên cạnh thắc mắc: "Lam sư huynh sao thế ạ? Sao trông huynh nhăn nhó thế kia?"
Ngón tay Lam Chỉ ngừng run hẳn.
Cậu tỉnh táo lại đôi chút, bảo: "Tạm thời đừng nói chuyện với ta".
Vạn trưởng lão nhíu mày, hỏi: "Ngươi cứ nhìn cái gì trên đấy thế? Lo mà xử lý đống hổ lốn này đi".
Vừa nói, ông vừa lau mồ hôi túa ra trên trán.
Trong lúc nhận lại đứa bé từ tay Lý Phong, Vạn trưởng lão vô tình đụng phải tay Lam Chỉ.
Lam Chỉ suýt chút nữa thì trượt tay chọn nhầm sang ô【Không kết thúc】.
Cậu chẳng nói chẳng rằng, lập tức bay vọt ra xa, quay lưng về phía mọi người.
Chẳng ai biết cậu đang hí hoáy làm cái gì nữa.
Vạn trưởng lão chưa bao giờ bị người ta khinh khi như thế nên bực đến độ mặt mũi tái mét, chuẩn bị nổi cơn tam bành.
Song, ông ta còn chưa kịp làm gì đã bị Giản Thương chặn lại.
Hắn nhìn Vạn trưởng lão với đôi mắt vô cảm, lạnh nhạt nói: "Sư huynh đã dặn là tạm thời không được bắt chuyện với huynh ấy".
Giản Thương không nói quá to, cũng chẳng bày ra thái độ cứng rắn gì nhưng vẫn đủ cho người ta cảm nhận được hắn lạnh lùng cỡ nào, làm người ta không dám cãi lại.
Sau khoảnh khắc ấy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/297679/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.