(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
Hai người nói chuyện xong thì trời cũng đã khuya.
Lam Lăng bị gió đêm lùa vào phòng làm cho tỉnh ngủ, nhất quyết muốn về phòng ngủ cùng Lam Chỉ.
Thế là Giản Thương bị người yêu quét sang phòng Mặc Ly.
Chủ tớ hai người xưa nay đều kiệm lời, chỉ chào nhau một tiếng rồi ai về ngủ giường nấy.
Sớm hôm sau, Lam Chỉ vừa mơ màng tỉnh đã cảm thấy có thứ gì đó không nặng lắm mà lại bông bông đang đè trên mặt mình.
Lông của thứ kia còn khiến cổ cậu ngưa ngứa.
Lam Chỉ nhăn nhó quờ quạng một hồi.
Cậu mở mắt ra, y như rằng thấy một cục gấu mèo đang ngủ ngon lành.
Chân gấu mèo nhỏ ôm lấy một góc chăn, thi thoảng lại ngáy khò khè.
Lam Chỉ lạnh lùng đánh thức Lam Lăng: "Dậy đi".
Dù Lam Chỉ không nói to nhưng gấu mèo vẫn bị cậu dọa cho giật bắn.
Chú vừa rùng mình một cái đã lập tức biến thành người.
Lam Chỉ đâu có ngờ Lam Lăng lại biến hình ngay lúc này đâu.
Cậu mấp máy môi, run rẩy nhìn vào đôi mắt hoa đào xinh đẹp của thanh niên đang nằm trên giường.
Lam Lăng vội vội vàng vàng vơ lấy chăn đặng che người, mà Lam Chỉ thì vẫn đang nắm cổ chân người ta.
Ngay lúc ấy, có tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên.
Phòng Lam Chỉ trước giờ chỉ cho phép Giản Thương tự ý ra vào, nên khi cậu vừa hốt hoảng hô được một câu "Đợi ta đã", Giản Thương đã mở cửa bước vào trong.
Tuyệt vời.
Giản Thương không kịp chuẩn bị tâm lý, vừa vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoa-van-he-thong-nam-chu-thinh-tu-trong/297689/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.