Bởi vì dạo gần đây làm việc tăng ca quá vất vả, Lưu Bộ Tiến tự thưởng cho mình một kì nghỉ dài hạn.
Hắn cũng không muốn mang theo điện thoại di động, chỉ đi một mình đến vùng núi Nam bộ và ở lại đó bảy ngày.
Trong bảy ngày này, hắn đã suy nghĩ rất nhiều.
Hắn cảm thấy mình đã ngoài ba mươi tuổi, không thể cứ mờ mịt không có lí tưởng như vậy.
Luôn nghĩ về người kia, nhưng hắn biết đó chỉ là si tâm vọng tưởng.
Vẫn nên cưới một nữ nhân tốt làm vợ, sinh ra một đứa con béo tròn,giản dị sống qua ngày.
Sau khi trở về, cần phải tranh thủ hẹn hò và làm quen mới được.
Tuy rằng ở quê nhà và các vùng thân cận đều đã bị cái tên *** ma kia làm hại ( ‘tiếng lành’ đồn xa mà),nhưng thế giới rộng lớn như vậy, ở nơi khác cũng có thể tìm được một nữ nhân thích hợp với Lưu Bộ Tiến ta chứ.
Hảo, cứ làm như vậy.
Năm nay cần phải tìm một bà xã, sống một cuộc sống hoàn toàn mới.
Sau khi hạ quyết tâm, Lưu Bộ Tiến đứng trong sơn cốc hô to ba tiếng “cố lên”, rồi ly khai căn phòng nhỏ trên núi.
Vừa về tới thành phố, cũng không để ý bây giờ đang là nửa đêm, Lưu Bộ Tiến lập tức gọi điện thoại cho Lí Cơ Lâu.
“ Uy, Lý Cơ Thể! Mau dậy đi!”
“ Ai a?????? Nửa đêm muốn hù chết người sao??????”
“ Ta là A Tiến!”
“ A Tiến? Ngươi đã về rồi? Trên núi có vui không?”
“ Phi thường vui vẻ, bất quá ta còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-nhac-trach-cap-tong/1671083/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.