Hai người bọn họ đã cùng nhau trải qua đã tròn bảy ngày trên Tinh Cầu Thất Lạc này với một cuộc sống tuần hoàn vô cùng có chu kỳ: trời vừa rạng sáng đã chạy loạn, trưa nắng lên cao cũng chạy loạn, tối đêm sập xuống vẫn chạy loạn. Dạ Vũ cảm thán: sau thế giới này, y tự tin mình có thể vượt kỷ lục cuộc thi marathon trên toàn quốc.
"Ấy da..." Vừa phân tâm chút xíu liền vướng phải cành cây chắn ngang đường té sấp mặt, cả cỏ cây cũng khi dễ y, Dạ Vũ mếu máo.
Lại nhìn thấy cánh tay người nào đó hạ xuống, vui mừng đặt tay lên tay cậu, đã đối diện với ánh mắt ghét bỏ của ai kia: "Tôi là muốn cầm hộ cậu bình nước, cậu cứ không cẩn thận té xuống thế này, trước sau gì cũng đổ sạch thôi."
Nước, nước, nước.. sao trong đầu tên nhóc này lúc nào cũng chỉ có nước vậy, bộ kiếp trước cậu ta bị bỏ khác hay sao? Dạ Vũ vừa đau mông vừa bực mình, quay đầu đi chẳng buồn phản ứng.
Chợt cảm giác thân thể bị ai đó nhấc bổng, sau đó rơi vào tấm lưng thon gọn, Quý Tử Hiên mắng nhẹ "ngu ngốc" rồi cõng Dạ Vũ chạy về phía trước.
Tha cho ngươi lần này, hứ. Tiểu yêu tinh Dạ Vũ biệt nữu mới không bộc lộ chuyện tâm trạng y rất vui vẻ lúc này.
"Chúng ta cứ như thế này đến bao giờ? Tôi cảm thấy mệt mỏi quá." Dạ Vũ thở dài, hệ thống cũng không chỉ dẫn y làm sao thoát khỏi cuộc chạy loạn không hồi kết này.
Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai/1538863/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.