"Mày.. mày.. sao mày lại ở đây?" Quân Cẩm không tin vào mắt mình, cậu đã cho người lừa kẻ trước mắt này lên Tinh cầu Thất lạc, y không có dị năng, khù khờ ngu ngốc, tuyệt đối sẽ chết tại nơi hiểm ác trùng trùng kia. Sao lại..?
"Con không phải đã xảy ra tai nạn bỏ mình rồi sao? Chuyện này rốt cuộc thế nào?" Quân lão gia nhìn thấy đứa con riêng của mình đột nhiên xuất hiện, không phải Quân Cẩm nói với ông rằng Quân Dạ Vũ trong một cuộc thám hiểm tại trường đã bị rơi xuống vực mất mạng, ông cũng cho người tìm kiếm mãi nhưng không có bất kỳ manh mối nào, sao bây giờ y ở chỗ này, còn tỏ ra thái độ không tốt với Quân Cẩm.
"Thấy tôi còn sống, cậu thất vọng lắm sao?" Dạ Vũ cười không khác nào tên yêu nghiệt trong truyền thuyết, làm Hàn Thiên Dật cũng thấy lạnh gáy vì hay đối đầu với yêu tinh này.
"Chuyện xấu trong nhà tôi cũng không tính nói ra, nhưng nghĩ đến đôi uyên ương trai tài trai sắc thế này cứ như vậy mà bị chia rẽ, thật là lòng người căm phẫn." Dạ Vũ hệt như ảnh đế nhập xác, phẫn diễn vào vai hoàng hậu nương nương vạch mặt gian phi.
"Người đâu, còn không mau phát đoạn phim đó đi." Dạ *chính cung nương nương* Vũ vừa ra lệnh, đàn em liền chạy mở ngay đoạn video đã chuẩn bị sẵn.
Trong đoạn phim quay lén được, hai người ôm ấp thân mật, nhìn qua đã biết ngay một người trong số đó là Quân Cẩm, thiếu gia cành vàng lá ngọc của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai/1538891/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.