(Phiên ngoại Kỷ Minh Hàm – tiểu bánh gạo)Mùa đông năm đó, lạnh đến tuyết rơi đầy trời một màu trắng xóa, khắp mọi ngóc ngách đường phố cũng không thoát khỏi sự che phủ giá rét của hiện tượng tưởng chừng như lãng mạn, nhưng đối với nhiều người lại là điều khó chịu, bất kham.Cục trưởng Kỷ Minh Chương dắt theo đứa con trai nhỏ tuổi đến trại cải tạo thanh thiếu niên S thành, vốn dĩ định gửi gắm cậu nhóc cho dì giúp việc, nhưng tiểu Hàm nhất mực đòi theo cùng, ông cũng chẳng còn cách nào khác.“Con ở đây trò chuyện cùng các ca ca, ba vào trong họp một chút liền trở ra ngay.” Kỷ Minh Chương dặn dò đứa bé ngoan ngoãn đang chơi nhà gỗ cùng các bảo vệ canh gác.“Vâng, tiểu Hàm biết rồi.” Kỷ Minh Hàm cười toe toét lộ mười chiếc răng bé xíu nhỏ xinh, gật đầu với ba ba, bộ dáng cực kỳ nghe lời.Nào hay biết, Kỷ Minh Chương vừa xoay người bước vào trong, tiểu thiên sứ một khắc trước liền hóa thân thành tiểu bá vương tinh nghịch, chạy khắp nơi, làm các hộ vệ hoảng loạn, lo sợ nhóc tì này gặp chuyện gì không may.Kỷ Minh Hàm thân hình tròn vo, chạy ùa ra bãi sân lạnh lẽo, mặt đất trơn trượt vì tuyết tan, đứa nhóc với khả năng giữ thăng bằng kém cỏi, mắt thấy rất nhanh sẽ ngã sấp mặt, liền được thiếu niên điển trai, tuấn tú, khí độ bất phàm từ nơi nào đỡ lấy.“Cẩn thận!” Cố Huyền Mặc đang ngồi dưới gốc cây, đột nhiên thấy cậu bé bánh gạo chạy lăng xăng tới, còn sắp té ngã, liền động lòng trắc ẩn giúp đứa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-xuyen-chi-hoa-than-chi-ai/438117/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.