Biết mình đã phản ứng quá mức, Lâm Thanh sờ sờ chóp mũi có chút xấu hổ.
Trên thực tế, hắn cũng không đáng trách như vậy.
Tư Minh thực sự là...!
Cậu không biết liệu đêm nay có thể...!
Thôi đi, vẫn chỉ là một giấc mơ!
Cảm thấy trong đầu mình lại loé lên vài hình ảnh, mặt cậu đỏ bừng nhịp tim đập có chút loạn xạ, Lâm Thanh vội vàng kêu mình dừng lại.
"khụ khụ."
Cậu khẽ ho khan hai tiếng, sự ngượng ngùng giảm bớt đi chút, Lâm Thanh nói: "Tôi đến quán Nhất Phẩm trước đây.
Trương ca, ở lại đây đi cùng Lưu gia gia đi, đợi thêm lát nữa tới Nhất Phẩm tìm tôi."
Nói xong, Lâm Thanh hướng Lưu An gật đầu, nhanh chóng rời đi.
Lưu An nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của Lâm Thanh, trong lòng khẽ động.
Lâm thiếu gia thật sự tốt bụng, thiện lương mà ngây thơ, cư nhiên lưu lại vệ sĩ để chiếu cố mình?
Thật ngọt ngào.
Mãi cho đến khi bóng dáng Lâm Thanh khuất ở đầu ngõ, Lưu An mới nhìn lại.
Người này thực sự đối với anh rất hợp khẩu vị.
Kỳ thật Lưu An hoàn toàn hiểu lầm Lâm Thanh, sở dĩ Lâm Thanh rời đi và lưu lại Tiểu Trương ở đó là bởi để nam nữ chủ không thể ở một mình, miễn không sinh ra những con thiêu thân khác.
Lưu An lấy điện thoại di động ra, gọi cho những thuộc hạ trung thành nhất của mình nhờ họ đến đón.
Cuối cùng khi Lưu An gọi xong, Tô Bạch Nhi cảm thấy cô không thể buông tha cơ hội này, thận trọng cúi người, lộ ra vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-xuyen-chi-vai-ac-benh-kieu-cuong-the-sung/408586/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.