dit: Thảo Lê
Mạnh Thu Ngư đại khái còn muốn cùng Tịch Đăng trải qua cuộc sống gia đình phong tao không biết xấu hổ như trong mộng, nhưng mà tiểu nương tử của y lại dứt khoát cự tuyệt.
Thái độ Tịch Đăng rất kiên quyết, “Thu Ngư sư phụ, lần trước bản Thế tử trúng thuốc, Thu Ngư sư phụ chỉ là bất đắc dĩ, mới tự mình giúp bản Thế tử giải dược tính, nhưng bây giờ bản Thế tử không còn dược trong người nữa, chẳng lẽ Thu Ngư sư phụ cho rằng bản Thế tử là cái loại có thể dễ dàng chấp nhận phóng túng chỉ vì một lần bị hạ dược?”
Mạnh Thu Ngư sắc mặt lạnh xuống, còn chưa mở miệng, Tịch Đăng đã bày ra tư thái tiễn khách, “Thu Ngư sư phụ ngồi đây cũng lâu rồi, vẫn nên trở về sớm nghỉ ngơi chút đi.”
“Thế tử thật sự là bạc tình.” Mạnh Thu Ngư không giận mà cười.
Tịch Đăng cũng cười lại với y, “Trước tiên không nói đến phụ vương ta sẽ có thái độ gì với chuyện này, thứ hai, ta muốn nắm giữ quyền lực cao nhất, bất luận người nào cũng không thể cản chân ta được, mục tiêu cuối cùng của ta là ngôi vị hoàng đế, mà người trong thiên hạ chắc chắn sẽ không để một kẻ nằm dưới thân một nam tử khác lên ngôi, đương nhiên, nếu như có đêm nào quá mức nhàm chán, cũng có thể để Thu Ngư sư phụ bồi ta một hồi.”
Trong mắt Mạnh Thu Ngư lộ ra mấy phần tức giận, phất tay áo mà đi.
Quan hệ của hai người tựa hồ khôi phục lại trạng thái ban đầu, Tịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-xuyen-chi-van-nhan-me/2312247/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.