Úc Chỉ không hi vọng Doãn Hủ lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, trên thực tế, một người lúc nào cũng nghe lời người khác răm rắp sẽ không thực sự thành công.
Tuy nhiệm vụ không yêu cầu, nhưng hắn không hi vọng Doãn Hủ sẽ trở thành con rối bị người khác giật dây.
Nhưng bây giờ không phải lúc để cậu tùy hứng.
Sau đó, Doãn Hủ không nói về chuyện học ở trường với hắn nữa, mỗi ngày đến thư phòng nghe hắn giảng bài như thường lệ, như thể cuộc trò chuyện ngày đó chưa từng xảy ra.
Úc Chỉ đến Úc thị làm việc, không ngờ mới đến sảnh đã nghe được tiếng ồn ào huyên náo.
"Cho tôi vào! Tôi phải gặp tên họ Úc đó!" Lâm Hữu Đức kêu lớn, thu hút sự chú ý của các nhân viên.
"Tiên sinh, ngài không có hẹn trước, chủ tịch Úc cũng không có thời gian gặp ngài.
Tiên sinh, xin ngài trước tiên về đặt lịch hẹn đi." Cô lễ tân lo lắng đến mồ hôi đầy đầu, chỉ sợ bởi vì chuyện này mà công ty sẽ trừ lương của mình.
"Tên họ Úc có mặt mũi làm chuyện như vậy, còn bắt ông phải hẹn trước?! Kêu hắn ra đây cho tôi!" Lâm Hữu Đức tức muốn hộc máu.
Úc Chỉ vừa vào cửa liền dừng lại, trợ lý từ phía sau kêu lên: "Tiên sinh? Hay là ngài lên trước đi, tôi sẽ gọi bảo vệ đến đuổi người."
Bảo vệ cũng đang đi vội vào sảnh, Lâm Hữu Đức thấy bảo vệ sắp đến, thế là lại càng làm ồn hơn nữa, kêu gào to hơn.
Lâm thị sắp bị Úc thị làm cho phá sản đến nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoai-xuyen-cong-luoc-cau-nam-phu-phao-hoi-ay/923448/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.