Một lần thì coi như là ngẫu nhiên, nhưng cứ lặp lại hai ba lần, anh phát hiện luôn có thể bất ngờ gặp cô nàng kia, Hàn Cố Diễn cũng không cho rằng đây là trùng hợp, căn bản là cố tình. Vừa mới vào thì Hàn Cố Diễn đã gặp cô ta, trong những thanh niên trẻ trung, cô nàng mặc một chiếc áo t-shirt trắng ngắn tay, bên dưới mặc một chiếc váy ngắn cùng màu có thể nói là khá bắt mắt, muốn không để cho người khác chú ý cũng khó. Không biết có phải ở lâu với San San hay không mà Hàn Cố Diễn cũng cảm thấy mình trở nên khá sợ lạnh, con người hưởng thụ mùa hè quá mức quy định không biết có gì không ổn không, anh là một trong những người đứng xem mà lại không nhịn được muốn run lên.
“Thầy Hàn…”
Ông trời không phụ lòng người nha, rốt cuộc cô ta cũng chờ được, từ lúc bắt đầu đến nay cô nàng đã không yên lòng, nam chính vẫn không hề xuất hiện, vốn tưởng rằng hôm nay lại không đợi được, không ngờ vừa mới xuống thì đã nhìn thấy anh, Vương Hiểu Lộ bỏ qua vẻ thất vọng vừa rồi, nhanh chóng thủ thế chạy về phía anh, cũng không quan tâm xem người ta có đồng ý không, khi sắp chạy gần đến bên anh thì chữ “Hàn” cô ta nói rất lớn, còn chữ “thầy” thì lại nói khá nhỏ, nghe qua thì căn bản không ai cho rằng cô đang gọi thầy giáo, chỉ đang gọi một người bạn hẹn nhau ở đây, trong lúc nhất thời, đại đa số nam sinh ở đây đều nhìn anh bằng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoan-thai-den-cham/534222/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.