Edit: Pinkie
“Đó là vì cô nhỏ nhất, tất cả mọi người đều nhường cho cô đúng không?”
Kỷ Hằng đứng lên.
“Có thể do thể chất của cô quá yếu, không thể sử dụng linh khí trong Đàn Na Châu. Được rồi, cô từ từ khoe khoang, tôi đi đây.”
Anh ta đi rồi, Tiểu Quyển nỗ lực thích nghi với đôi cánh nhỏ, bay lên lầu xuống lầu được một lúc thì rốt cục, miễn cưỡng có thể bay được.
Tiểu Quyển luyện bay một hồi, chợt nhớ tới còn có chuyện rất quan trọng chưa làm xong, phất phất đôi cánh bay trở lại lầu hai, bay đến thư phòng, nhưng không có khống chế được lực bay nên đã đập vào cánh cửa.
Cửa đã bị đóng.
Két sắt đang ở bên trong, két sắt chứa Đàn Na Châu bảo bối.
Tiểu Quyển rơi xuống đất, muốn biến thành cơ thể người để mở cửa.
Nhưng mà lại không đổi trở lại được.
Tiểu Quyển:?
Có một giọng nói ở dưới lầu, có ai đó đang dùng chìa khóa mở cửa.
Đừng nói là tên Kỷ Hằng kia trở lại để kiểm tra đó chứ? Tiểu Quyển lập tức rời khỏi cửa, bay đến cạnh lan can cầu thang nhìn xuống.
Lý Thiên mang cơm hộp đến, vừa đi vào vừa gọi: “Chị Tiểu Quyển?”
Bộ dáng bây giờ của mình không thể để người ngoài nhìn thấy, Tiểu Quyển nhanh chóng trốn vào trong những chiếc lá to của chậu cây ở chỗ rẽ.
Lý Thiên cầm đồ ăn lên lầu, tìm một vòng cũng không thấy Tiểu Quyển đâu, thì gọi điện thoại cho Kỷ Hằng.
“Anh Kỷ, chị Tiểu Quyển không có ở nhà?”
Cậu ấy tiện tay mở loa ngoài, Tiểu Quyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khoang-cach-nam-buoc/989826/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.