Dịch Tích dụ dỗ Từ Nam Nho không thành công, nên giờ cả đám người ngồi trong Blue Island ai nấy mặt cũng buồn rầu.
“Ai đó kéo Dịch Tích lại đây đi, cô ấy ở đó chơi lâu lắm rồi”. Lâm Mẫn bất lực ngồi cắn cắn dưa.
Hoàng Vi cũng cùng cô cắn dưa: “Tuy là Lượng Ca nhà chúng ta hát hay, nhưng cũng không cần cậu ấy góp vui như vậy”. Hoàng Vi nói xong lại hướng về phía Hồ Lượng hôn gió.
Lâm Mẫn: “Tớ xem lần này hẳn là làm lòng tự trọng của Dịch Tích bị thương nặng rồi”.
“Tớ nói từ lâu rồi, thầy Từ không phải người phàm, nhưng cô ấy không nghe lời”.
“Em gái này nói đúng lắm, Từ Nam Nho là quái vật”. Chu Hưng Trạch thở dài, “Nhưng mà anh cảm thấy cậu ấy đối với Dịch Tích khá tốt, trước kia em ấy say còn đưa về trường mà”.
Hoàng Vi xua tay: “Thầy ấy đối với học sinh nào cũng tốt, nói thật là em không thấy lạ nếu thầy ấy đưa học sinh say rượu về nhà”.
“Này! Mấy người ở đó nói gì mà vui thế? Lại đây nhảy đi”. Dịch Tích đi về phía bọn họ, “Người đàn ông của cậu trên sân khấu hát, vậy mà cậu không đến góp vui! Hoàng Vi cậu có nể mặt không?”
Hoàng Vi đưa tay kéo cô: “Được được, tớ nể mặt, cậu ngồi nghỉ chút đi”.
“Nghỉ gì? Nào tới đây chúng ta cùng uống rượu”. Lúc này quán rất náo nhiệt, Dịch Tích phải hét lên người khác mới nghe được, nhưng cô nghĩ rằng không ai nghe thấy nên tự mình đi qua rót rượu.
“Hôm nay tớ mời, mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung-vi-anh/1423330/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.