Sau khi Dịch Tích lấy sổ hộ khẩu thì suốt cả buổi tối cũng ngủ không ngon, cô lăn qua lộn lại trên giường đến 4 giờ sáng mới ngủ.
Ngày hôm sau, cô bị đánh thức bởi chuỗi tiếng đập cửa.
“Ai vậy?” Dịch Tích nhíu mày, cảm giác muốn ngủ tiếp bao trùm lấy người.
Ngoài cửa có người đáp lại: “Tích Tích, dậy chưa”.
Dịch Tích tùy tiện tròng áo ngủ bên cạnh vào, xuống giường mở cửa: “Dì có chuyện gì”.
Người ngoài cửa là Tưởng Minh Lệ, bà ấy ngẩng đầu nhìn cô: “Hôm nay có phải có hẹn với người ta không, sao còn chưa dậy”.
Dịch Tích ngáp một cái: “Hẹn người ta?”
Tưởng Minh Lệ cười cười: “Bạn trai con tới, nói là đã gọi cho con mà con không bắt máy”.
Dịch Tích trợn mắt: “Anh ấy ở đâu?”
“Dì bảo cậu ấy ở phòng khách chờ con”.
“À! Được!”
“Tích Tích”.
Dịch Tích vừa định đóng cửa thì dừng tay: “Ừm?”
“Vẫn không có cơ hội nói mấy lời này với con, ngày mai dì và Vân Chiêu phải đi, không biết bây giờ có thể nói chuyện với con không”.
Dịch Tích sửng sốt một chút, cô mở cửa phòng: “Hay là dì đi vào đây nói”.
Sau khi vào cửa, Dịch Tích ngồi trên mép giường, Tưởng Minh Lệ ngồi vào cái ghế đặt cạnh cô, bà trầm mặc một lát, câu đầu tiên nói: “Dì nợ con một lời xin lỗi”.
Dịch Tích: “...”
“Trước kia dì thay Vân Chiêu giấu việc kia đi, lúc dì về nhà nhìn thấy cảnh tượng kia, cộng thêm lời nói sau đó của con, dì sớm nên biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng dì lại vì Vân Chiêu...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung-vi-anh/461458/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.