Chương 56
Chuyển ngữ: Tặc Gia
Ngụy Thiệu hơi run lên. Rốt cuộc bàn tay cũng từ từ rời khỏi cơ thể nàng.
Trong lớp màn che mờ mịt tối. Nhưng không khó để thấy cơ thể nàng cong lên, lúc nói chuyện với hắn cảm giác cũng không giống ngày thường.
"Nàng không khỏe hả?"
Ngụy Thiệu hỏi thử.
"Không có."
"Nàng... Còn giận ta sao?"
Một lát sau, hắn lại hỏi.
"Sao? Thiếp mới nói đó, kinh nguyệt vừa đến nên thiếp không thể chăm sóc phu quân được".
Tiểu Kiều đáp lại, giọng điệu rất bình tĩnh.
Ngụy Thiệu há miệng ra một lúc rồi khép lại.
Trong căn phòng yên ắng. Thế nhưng không hiểu sao hắn lại không ngủ được, giống như những buổi tối... lúc hắn đến Phạm Dương.
Phải nói là, tâm trạng của hắn lúc này đang rất tệ, hắn thấy còn không bằng cứ ở Phạm Dương luôn, đừng nên quay lại, nhắm mắt làm ngơ luôn mới phải.
Hắn cũng biết buổi tối ngày hôm ấy nàng phải giận mình lắm. Vì thế mấy lần sau lúc hắn muốn gần gũi đều bị nàng từ chối. Tuy rằng lúc đó câu chữ của nàng đều uyển chuyển, nhưng từ chối thì vẫn là từ chối, hắn cảm giác được mà.
Hắn khó mà chấp nhận nổi thái độ của nàng đối với hắn, nhưng rồi lại không biết phải làm sao mới phải. Vì thế ngay vào ngày hôm sau, nhân lúc nàng còn đang say ngủ, hắn dậy đi từ sớm. Giải quyết mọi chuyện ở nha môn xong xuôi, đến lúc về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung/236429/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.