Một lúc sau, người được phái đi dò đường quay lại báo, bên đò bên kia cũng đóng băng ngừng thuyền.
Ngụy Thiệu đã tìm hiểu từ một người hiểu rõ về đường sông ở đó, nghe nói có một đoạn sông khá hẹp, giữa thời tiết lạnh giá như thế này, nếu bị đóng băng đã nhiều ngày thì có thể đi lại trên chỗ đó. Hắn cũng tình nguyện dẫn đường để qua sông.
Đêm đó, Ngụy Thiệu dẫn Tiểu Kiều rời khỏi bến đò Ô Sào, đi tới một nơi cách dịch xá tầm mười mấy dặm, chờ khi mặt băng đóng dày rồi qua sông.
Khu vực này gần với quốc đô Lạc Dương, thứ sử địa phương khó mà lớn mạnh được, hầu như phải chịu sự quản thúc của triều đình. Dịch thừa nghe phong phanh tin Ngụy Thiệu U Châu và nội quyến tạm dừng lại ở đây, hắn cũng cố gắng ra nghênh đón.
Từ khi mười bảy tuổi, Ngụy Thiệu đã tự mình cầm quân, một mình chống lại tộc Hung Nô, bình định biên cảnh, hết đánh Nam dẹp Bắc rồi công thành chiếm đất, có thể nói Ngụy Thiệu đã hết lòng hết sức mỗi ngày qua, ngay cả trong mơ hắn cũng có thói quen để kiếm ngay dưới gối, chưa bao giờ thả lỏng hoàn toàn một khắc nào.
Mấy ngày nay vừa lúc bến đò bị ngăn lại, trong những ngày chờ đợi ở nơi này, có thể nói đây là khoảng thời gian thoải mái đích thực mà trước nay Ngụy Thiệu chưa từng có. Ngoài phòng thì trời đông giá rét, trong phòng thì ý xuân chan hòa. Nữ nhân trong lòng hắn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung/236530/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.