Ngực của hắn cũng đầy mồ hôi, dường như từng lỗ chân lông trên da đều đang tỏa nhiệt.
Hai má của Tiểu Kiều cũng nóng bỏng như vậy, bên tai nàng cảm giác rõ ràng nhịp tim của hắn đang đập mãnh liệt dần dần trở lại bình thường.
Nàng nhắm mắt lại.
"Nếu không thì sao?" Nàng nhỏ giọng hỏi lại.
Ngụy Thiệu không trả lời.
Bóng tối lặng im, từng luồng hơi lạnh vô thức bao lấy Tiểu Kiều.
Nàng chợt thấy lạnh, cả người run rẩy, làn da ở cánh tay và sau lưng nàng nổi hết cả da gà, lúc này nàng mới ý thức cả người mình không một mảnh vải.
Mới vừa rồi vừa ướt vừa nóng, còn bây giờ mồ hôi đã lạnh
Nàng đẩy bàn tay của Ngụy Thiệu đang ôm eo mình ra, mặc lại xiêm y bị cởi ra lúc nãy, bước xuống giường, thắp nến lên cho sáng.
Ngụy Thiệu vẫn ngửa mặt nằm ở trên giường. Trán đẫm mồ hôi. Dưới ánh nến, hai mắt sâu thẳm nhìn nàng.
Tiều Kiều chậm rãi đi tới ngồi bên cạnh hắn, nhìn thẳng vào hai mắt của hắn.
"Chỉ sợ câu trả lời của thiếp khiến cho phu quân phải thất vọng rồi. Duyện Châu không là gì với thiếp. Nhưng công ơn phụ mẫu tuyệt đối không bởi vì thiếp xuất giá rồi mà cắt đứt. Mặc dù trượng phu của thiếp là chàng, thiếp cũng không thể đồng ý."
Giọng nói của nàng rất bình tĩnh, từng chữ từng chữ rõ ràng.
Ngụy Thiệu cũng không nhúc nhích. Hai mắt hắn vẫn cố chấp nhìn nàng, không chớp mắt.
"Không muốn giấu phu quân, sáng nay lúc thiếp tỉnh lại, khi mở mắt ra không thấy phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung/236537/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.