Tiểu Kiều ôm nữ nhi vào lòng, chờ khi bé ngủ say mới nhẹ nhàng đặt bé xuống giường.
Thời tiết dần nóng lên, Phì Phì mập mạp nên lúc ngủ hay bị chảy mồ hôi ở cánh tay và cổ.
Tiểu Kiều lấy một tấm chăn mỏng phù hợp với khí trời đầu hạ, đắp lại cho con, để nhũ mẫu ở bên trông nom, nàng đi tới gặp Từ phu nhân.
Lúc mới đến Bắc phòng nàng đã đi gặp Từ phu nhân trước tiên.
Bà chỉ hỏi han hai câu việc đi đường rồi bảo nàng đến thăm Phì Phì.
Lúc này đây, bà đang ở trong căn nhà ấm trồng hoa mà Tiểu Kiều xây cho bà dạo trước, tưới nước cho bụi tường vi mới được chuyển về từ núi Kê năm ngoái.
Trong đình viện bừng bừng sức sống. Lá tường vi xanh biếc vương đầy nước, trên đầu cành mới nhú mấy nụ hoa. Mặc dù chưa hé nở nhưng mùi hương ngào ngạt đã dụ ong bướm tới, một con bọ cánh cứng quay cái lưng vàng đốm đen nghiêng nghiêng bay tới, đụng vào người Từ phu nhân, “bịch”, nó ngửa mặt lên trời rơi thẳng xuống vũng bùn, không sao vỗ cánh được, mấy cái chân vẫy vẫy vang lên từng tiếng ong ong, vụng về và nỗ lực, muốn xoay người bay lên trời lần nữa nhưng uổng công vô ích.
Không biết con mèo nhỏ chui ra từ chỗ nào, nó nhanh tay nhào tới, móng vuốt đè chặt lên, ngửi thử rồi đẩy đẩy chơi đùa.
Từ phu nhân ôm lấy con mèo nhỏ, lật con bọ kia lên.
Bọ cánh cứng bò bò mấy bước trong vũng bùn, đập cánh “vù” một tiếng, bay lên trời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khom-lung/236679/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.