Bầu không khí trong khách sảnh triệt để cứng ngắc.
Chuyện trong triều tất cả mọi người đều không dám bàn luận sâu, nên hiển nhiên điệu bộ này của Khương Tuyết Ninh rất doạ người, đến gia nô cũng không dám ra ngoài. Trong lòng kinh ngạc: Một cô nương trước mười bốn tuổi đều ở điền trang nửa điểm kiến thức đều không có, ở kinh thành mới bốn năm sao lại có thể khiến người sợ hãi như vậy?
Cũng may lúc này hạ nhân bên ngoài bỗng nhiên vui mừng vội vã đến báo: “Bẩm tiểu thư, Lâm Truy vương điện hạ cùng Yến thế tử đã tới bên ngoài.”
Chuyện Vưu Nguyệt cùng Khương Tuyết Ninh tranh chấp lúc nãy lập tức liền bị đám người ném ra sau đầu. Thậm chí chính Vưu Nguyệt cũng không thèm để ý.
Các nữ tử trong phòng khách đều ghé tai đàm luận, đều có vẻ hoặc mơ ước hoặc ngượng ngùng, có một ít gan lớn hơn thì tiến tới bên cạnh cửa sổ xem. Chỉ có Khương Tuyết Ninh nghe vậy có chút ngơ ngác: Yến Lâm sao lại tới? Nhưng lập tức liền cảm thấy đau đầu. Khó trách hôm nay Thanh Viễn bá phủ nhiều người đến dự tiệc như vậy, nguyên lai không phải bá phủ đắc thế một lần nữa, mà bởi vì Yến Lâm cùng Thẩm Giới muốn tới!
Như thế rất tốt —— Hôm đó lúc nàng từ chối nhã nhặn Yến Lâm nói muốn ở nhà nghỉ hai ngày lấy lệ, kết quả đến tiết trùng cửu lại tới nhà khác dự tiệc, chỉ sợ lát nữa bình dấm chua sẽ đổ ra.
Thanh Viễn bá phủ bố trí thưởng cúc ở trong vườn, khách nam khách nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khon-ninh/1681295/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.